VĂN KHẤN GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG
Kính cáo anh linh các Vua Hùng!
Mừng hôm nay:
Trống đồng dội tới, núi sông dậy sấm anh hùng!
Trống đồng vang lên, trời đất ngút ngàn linh khí!
Toàn dân giỗ Tổ Hùng Vương
Cả nước vui ngày Quốc Lễ
Rộn rã trống chiêng
Tưng bừng cờ xí!
Bừng lên nhật nguyệt, mây xanh hạc trắng, bát ngát trường thiên
Rực sáng sơn hà, cờ đỏ sao vàng, thênh thang thánh địa
Thuyền xuôi sóng vỗ, sông ba dòng tưới mát muôn phương
Hổ lượn rồng bay, núi trăm ngọn chầu về một phía
Từ đỉnh cao muôn trượng cơ đồ
Cùng nhìn lại bốn mươi thế kỷ
Núi mây sừng sững công cha
Sông nước dạt dào nghĩa mẹ./
Nhớ thuở xưa:
Mẹ từng non cao toả sáng nghĩa nhân
Cha vốn biển cả quật cường mưu trí
Sánh đôi tài sắc Kim cổ kỳ phùng
Hợp một âm dương Uuyên ương tuyệt mỹ!
Đẹp gia đình trăm trứng trăm con
Vui sơn thuỷ một lòng một ý
Cuộc mưu sinh thử thách muôn vàn
Đường lập nghiệp gian nan xiết kể
Nào rừng rậm, đầm lầy, sông sâu, núi hiểm há quản xông pha!
Nào kình nghê, hổ báo, bệnh tật, bão giông, lấy gì bảo vệ?
Chia con hai ngả lên đường
Chọn trưởng một ngôi kế vị
Giang sơn một cõi: sao cho vạn đại trường tồn?
Rừng bể đôi nơi: cùng dựng bốn phương hùng vĩ!
Hiên ngang thay! Phù Đổng diệt thù!
Dũng cảm thay! Sơn Tinh trị thuỷ!
Đẹp thay Chử Đồng Tử, tình yêu như ngọc sáng gương trong
Giỏi thay Mai An Tiêm, lao động như dời non lấp bể
Vẻ vang mười tám vương triều
Rực rỡ trăm đời thịnh trị
Qua gian nan bao độ nổi chìm
Trải thử thách, những hồi hưng phế!
Chỉ công lao khai phá một thời kỳ
Mà uy lực trải dài trăm thế hệ!
Gái anh hùng: nào Trưng Nữ Triệu Trinh
Trai dũng lược: nào Phùng Hưng, Lý Bí!
Sóng Bạch Đằng cuốn cuộn thế Ngô Vương
Gió Như Nguyệt vang vang lời Thái Uý
Hội Diên Hồng rung chuyển cả trăng sao
Hịch Hưng Đạo xốn xang toàn tướng sĩ!
Nằm gai nếm mật, mười năm ròng, bạt vía lũ Vương Thông
Lở đất long trời, một trận đánh, tan hồn quân Sĩ Nghị.../
Thế kỷ 20:
Cờ giải phóng xua tan bóng tối
Danh Bác Hồ vang dội đông tây
Khắp toàn cầu hết nạn thực dân
Mộng đế quốc tan thành mây khói!/
Thế mới biết:
Nước giàu không chỉ quân lương
Dân mạnh còn nhờ đạo lý
Coi sơn hà xã tắc là thiêng!
Lấy độc lập tự do làm quý!/
Chúng con nay:
Sáu mươi ba tỉnh thành: nhớ lại tổ tông
Năm mươi tư dân tộc: tìm về cội rễ!
Trăm con một bọc, yêu thương nhau ruột thịt chan hoà
Một gốc trăm nhành, gắn bó mãi keo sơn chặt chẽ
Dựng cơ đồ, chị ngã em nâng
Cơn hoạn nạn bầu thương lấy bí
Bốn phương: nam, bắc, tây, đông
Trăm họ: gái, trai, già, trẻ
Hân hoan muôn dặm trùng phùng
Kính cẩn một chầu đại lễ
Xin Tổ Vương vạn thế linh thiêng
Giúp con cháu trăm điều chỉ vẽ./
Nay gặp buổi:
Đảng thành công, trong đổi mới tư duy
Dân phấn khởi, cùng dựng xây kinh tế
Con đường giàu mạnh đã thênh thang
Cuộc sống văn minh càng đẹp đẽ
Tuy thời cơ thuận lợi đã thêm nhiều
Nhưng thách thức gian nan còn chẳng dễ./
Song nghĩ rằng:
Quốc tế giao lưu phải triển khai
Hội nhập toàn cầu là xu thế
Nên lãnh đạo mở đường
Cùng nhân dân vững chí
Tinh thần càng sáng tạo thông minh
Truyền thống lại chí nhân đại nghĩa
Toàn dân học tập, vươn xa trí tuệ vạn trùng cao
Cả nước đua tài, đánh thức tiềm năng thiên cổ dậy./
Bác răn bảo:
Hoàn thành nhiệm vụ, vượt mọi khó khăn, thắng mọi kẻ thù
Uy vũ coi thường, không ngại bần hàn, không ham phú quý
Vĩ đại thay Quốc Tổ! dựng cơ đồ biết mấy công lao
Sáng suốt thay Bác Hồ! truyền hậu thế mọi điều lý lẽ./
Chúng con nguyện:
Dựng giang sơn hùng mạnh phồn vinh
Cùng nhân loại hoà bình hữu nghị
Sáng muôn đời Hồng Lạc tinh hoa
Cao muôn trượng Hùng Vương khí thế!/
GS. Vũ Khiêu phụng thảo