PGS.TS.NGƯT. Nguyễn Công Khanh, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Hội Cựu giáo chức Việt Nam, Chủ tịch Hội Cựu giáo chức Trường Đại học Vinh
Kính thưa quý vị đại biểu, khách quý!
Kính thưa các vị lãnh đạo Nhà trường qua nhiều thế hệ!
Kính thưa các thế hệ giảng viên, viên chức!
Cùng đại biểu NCS, HVCH, SV và HS thân yêu của Nhà trường!
Hôm nay, tôi rất vinh dự được thay mặt các thế hệ cán bộ viên chức toàn Trường, phát biểu nhân sự kiện Trường Đại học Vinh bước vào tuổi 65 và Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Chúc buổi lễ với 2 nội dung: nhìn lại chặng đường 65 năm xây dựng và phát triển của Trường Đại học Vinh và tôn vinh nghề của chúng ta thành công tốt đẹp!
Trước hết, cho phép xin nói đôi lời về thế hệ chúng tôi - những người gắn bó sâu đậm với lịch sử Nhà trường. Từ mùa Thu năm 1969 nhập Trường với tư cách là sinh viên khóa đầu tiên khoa Lịch sử (K8), khi Trường Vinh kỷ niệm 10 năm thành lập dưới mái nhà tre nứa ở huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, khi Trường vừa từ Thanh Hóa trở về xứ Nghệ, rồi sống trọn 4/9 năm sơ tán của Trường. Tốt nghiệp năm 1973 tại huyện Yên Thành, với tấm bằng Cử nhân do chính GS Hiệu trưởng Nguyễn Thúc Hào ký, trở thành thầy giáo dạy Sử, cho tới khi về hưu vào ngày 1/1/2019 - Rồi từ đó đến nay, tham gia sinh hoạt trong Hội Cựu giáo chức, tiếp tục vẫn ở giữa lòng Trường Vinh. Như vậy, nếu kể cả thời sinh viên, tôi và người bạn đời của tôi đã sống dưới mái trường thân yêu này ngót 55 năm. Chúng tôi được chứng kiến hầu hết các sự kiện quan trọng của Nhà trường, như chuyển từ Trường ĐHSP Vinh thành Trường Đại học Vinh, được phong tặng danh hiệu Anh hùng lao động, nhiều lần được tặng thưởng Huân chương cũng như nhiều danh hiệu, phần thưởng cao quý khác.
Đây có lẽ là cơ hội hiếm có mà Lãnh đạo Nhà trường cho tôi đứng trên diễn đàn này, nói lên điều đau đáu lâu nay: Tôi và thế hệ chúng tôi chịu ơn mái trường này, chịu ơn nhiều thế hệ lãnh đạo, thầy cô và viên chức của Nhà trường đã cho tôi trở thành người giáo viên và nay tự hào là cựu giáo chức của Trường Đại học Vinh.
Tiền nhân có câu: "Ơn trả, nghĩa đền". Tôi luôn nung nấu một suy nghĩ giản đơn là: đã chịu ơn thì phải cố trả ơn, dù chỉ là một phần nhỏ. Thế hệ chúng tôi tự hào được làm việc dưới mái trường có biết bao tấm gương nhà giáo sáng ngời như GS Hiệu trưởng Nguyễn Thúc Hào, PGS Lê Hoài Nam... Chúng ta cảm ơn sáng kiến của các vị lãnh đạo Trường (tiền nhiệm và đương nhiệm) đã dành một vị trí cao nhất, linh thiêng nhất trong Nhà Truyền thống, để vào những ngày này, chúng ta được đến dâng hương chiêm bái trước hương linh của các anh hùng, liệt sĩ của Nhà trường, của các thầy cô, viên chức đã ra đi mà luôn còn mãi trong lòng Trường Vinh thân yêu. Ai đến đó và chưa đến đó, xin hãy một lần… Hãy đọc kỹ những trang sử của Trường Vinh được tạo nên bằng mồ hôi, nước mắt và cả máu xương của biết bao thế hệ. Hãy ngắm nhìn một Trường Vinh có cơ ngơi bề thế hôm nay. Chúng ta có thể đứng thẳng người tự hào nói rằng: Trường Vinh thật xứng đáng với danh xưng "Ngọn cờ hồng trên quê hương Xô viết", với danh hiệu Anh hùng. Và gần đây nhất, là 1 trong 17 cơ sở giáo dục đại học của Việt Nam lọt vào Bảng xếp hạng đại học châu Á năm 2025 của tổ chức QS.
5 tháng trước, tôi có vinh dự đại diện cho Hội Cựu giáo chức trường ta vào Tây Ninh dự cuộc gặp lần thứ 11 của các cựu sinh viên Trường ĐHSP Vinh các tỉnh phía Nam. Họ vốn là những chàng trai cô gái sinh viên từ khóa 14 tốt nghiệp mấy chục năm trước, thời gian khó, khoác ba lô vào Nam, lập nghiệp... mà lòng luôn đau đáu hướng về Trường Vinh, chứng kiến từng bước trưởng thành của mái trường, để cùng nghe lại bài hát bất hủ "Khúc hát trên những chặng đường" của thầy giáo Nguyễn Viết Toản (mà tôi có lúc tôi đã bạo gan xin Hiệu trưởng Trường và tác giả viết thêm lời III cho ca khúc "Khúc hát trên những chặng đường" sâu lắng, tự hào của ông). Và họ "hẹn gặp nhé giữa Sài Gòn" lần thứ 12 vào năm tới...
Gặp gỡ họ, thì tất cả cũng như tôi, mái đầu đã bạc... Xin nhắc nhở các bạn trẻ: Chúng tôi đã già rồi, còn tương lai Trường Vinh thì ở trong tay các bạn. Hãy cống hiến hơn nữa, hãy lao vào công việc để trả ơn Đảng, Nhà trường và các thế hệ đi trước, để không còn hối tiếc khi đến quá tuổi "thất thập" như chúng tôi.
Thứ hai, về nghề thầy giáo. Những điều tốt đẹp nhất về nghề giáo đã được đề cập đến trong bài diễn văn của Giáo sư Hiệu trưởng và phát biểu của lãnh đạo Bộ Giáo dục và Đào tạo, nên tôi chỉ xin khẳng định thêm về nghề nhà giáo của chúng ta.
Dân tộc ta có truyền thống: "Tôn sư trọng đạo", nét đẹp ấy đã được bao thế hệ người Việt Nam kế thừa và phát triển. Được coi trọng như vậy bởi người thầy luôn tượng trưng cho đạo đức, chuẩn mực; Và người thầy còn có sứ mệnh cao quý là truyền cảm hứng cho mọi người, nhất là cho các thế hệ học trò của mình, giúp họ trở thành người có học vấn, có nhân cách tốt đẹp, có năng lực giúp ích cho đời, cho dân, cho nước. Dạy học được vinh danh là "Nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý". Ngày nay, có biết bao NGND, NGƯT và hàng vạn giáo viên khác - những người đang mang tâm huyết, trí tuệ, không quản khó khăn, gian khổ, cống hiến cho sự nghiệp "trồng người". Tôn vinh người thầy đã thành đạo lý, thành tình cảm tự nhiên của toàn xã hội.
Kính thưa quý vị!
Mỗi năm, đến dịp ngày 20/11, lòng chúng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả, những mong nhớ, nuối tiếc về thời đi học đã qua, những kỷ niệm về thầy cô và những người bạn học đã mãi mãi đi xa. Ngày 20/11 là ngày ân tình, thầy cô giáo chúng ta, các cựu giáo chức chúng tôi đón nhận tình cảm của toàn xã hội, tình cảm chân thành của học trò làm chúng ta thật sự xúc động, thấy ấm lòng hơn khi nhìn những ánh mắt trong sáng, những câu nói, nụ cười thân thương, sự quan tâm lo lắng của các em làm chúng ta quên đi bao mệt mỏi của tuổi tác, những lo toan trong cuộc sống hàng ngày.
Tiếp đến, xin có đôi lời với các bạn cán bộ trẻ của Trường. Ngày nay, các em đang sống, làm việc trong những điều kiện thuận lợi hơn thế hệ chúng tôi trước đây rất nhiều, song cũng rất nhiều thách thức mới đang đặt ra như: vấn đề đổi mới căn bản toàn diện nền giáo dục đại học Việt Nam, nâng cao chất lượng đào tạo nguồn nhân lực trong hội nhập, đào tạo theo nhu cầu xã hội với vai trò ngày càng lớn của "trí tuệ thông minh"... Hơn ai hết, với vai trò là người thầy "Thay Đảng rèn người", các em cần ý thức được trách nhiệm của mình phải bồi dưỡng tri thức, làm chủ công nghệ, khắc phục những khó khăn bằng sức lực, trí tuệ và lòng yêu nghề. Điều đó đòi hỏi mỗi nhà giáo trẻ phải có bản lĩnh, vừa giữ được phẩm chất tốt đẹp của nghề nghiệp cao quý vừa đáp ứng được nhu cầu ngày càng cao về tri thức, về kiến thức chuyên môn, về nghiệp vụ sư phạm sao cho phù hợp.
Lời cuối, xin kính chúc sức khỏe và thành công đến quí vị đại biểu, các thầy cô cao niên đã về hưu và đương chức. Chúc lãnh đạo Nhà trường vững tay chèo lái đưa Trường ta qua thời điểm đầy thử thách nhưng cũng không ít cơ hội, thực hiện sứ mạng cao quý trong mục tiêu phấn đấu đưa Trường Đại học Vinh thân yêu thành đại học xứng tầm với khu vực và thế giới.
Chúc buổi lễ ghi dấu Trường Vinh bước vào tuổi 65 và tôn vinh Ngành ta thành công tốt đẹp!
Xin chân thành cảm ơn!